Hạn chế của kiểm thử đột biến bậc cao
Thứ nhất, việc lựa chọn toán tử đột biến: chẳng hạn, để giảm chi phí tính toán, thực nghiệm của Jia [16] sử dụng tập con gồm 77 toán tử cho chương trình C [33] để tạo đột biến bậc cao. Tập con toán tử được lựa chọn này cũng thuộc về 5 nhóm toán tử được đề xuất bởi Offutt [34-35], vì vậy nó là điển hình và được sử dụng rộng rãi bởi những nhà nghiên cứu khác. Hạn chế này có thể giải quyết trong tương lai bằng việc nghiên cứu mối quan hệ giữa đột biến bậc cao và toán tử đột biến.
Thứ hai, chất lượng của bộ dữ liệu kiểm thử, khi hàm thích nghi được tính toán với khả năng bị diệt của các đột biến (fragility values), chất lượng bộ dữ liệu thử thấp có thể ảnh hưởng đến kết quả. Việc kết hợp kiểm thử đột biến bậc cao với hướng kiểm thử đột biến đồng tiến hoá (co-evolutionary) của Adamopoulos và cộng sự [36] có thể giải quyết vấn đề này.
Thứ ba, sự tồn tại của đột biến tương đương, mặc dù vấn đề đề này được nhiều nhà nghiên cứu quan tâm, nhưng không hướng tiếp cận nào đảm bảo vừa hiệu quả vừa chính xác [37-39]. Hàm thích nghi cho việc tìm kiếm đột biến bậc cao được thiết kế để lọc ra các đột biến tương đương tiềm tàng. Với bộ dữ liệu thử kém chất lượng, một số đột biến khó diệt (stubborn decoupled) có thể được xử lý không chính xác như đột biến tương đương.
» Tin mới nhất:
» Các tin khác: